Trang chủ :: Tin tức - Sự kiện :: Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca :: Bản sắc Việt :: Văn hóa - Giải trí :: Khoa học kỹ thuật :: Góc thư giãn :: Web links :: Vietnam News in English :: Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng :: Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP :: Liên hệ
     Các chuyên mục 

Tin tức - Sự kiện
» Tin quốc tế
» Tin Việt Nam
» Cộng đồng VN hải ngoại
» Cộng đồng VN tại Canada
» Khu phố VN Montréal
» Kinh tế Tài chánh
» Y Khoa, Sinh lý, Dinh Dưỡng
» Canh nông
» Thể thao - Võ thuật
» Rao vặt - Việc làm

Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca
» Cần mời nhiều thương gia VN từ khắp hoàn cầu để phát triễn khu phố VN Montréal

Bản sắc Việt
» Lịch sử - Văn hóa
» Kết bạn, tìm người
» Phụ Nữ, Thẩm Mỹ, Gia Chánh
» Cải thiện dân tộc
» Phong trào Thịnh Vượng, Kinh Doanh
» Du Lịch, Thắng Cảnh
» Du học, Di trú Canada,USA...
» Cứu trợ nhân đạo
» Gỡ rối tơ lòng
» Chat

Văn hóa - Giải trí
» Thơ & Ngâm Thơ
» Nhạc
» Truyện ngắn
» Học Anh Văn phương pháp mới Tân Văn
» TV VN và thế giới
» Tự học khiêu vũ bằng video
» Giáo dục

Khoa học kỹ thuật
» Website VN trên thế giói

Góc thư giãn
» Chuyện vui
» Chuyện lạ bốn phương
» Tử vi - Huyền Bí

Web links

Vietnam News in English
» Tự điển Dictionary
» OREC- Tố Chức Các Quốc Gia Xuất Cảng Gạo

Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng

Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP



     Xem bài theo ngày 
Tháng Ba 2024
T2T3T4T5T6T7CN
        1 2 3
4 5 6 7 8 9 10
11 12 13 14 15 16 17
18 19 20 21 22 23 24
25 26 27 28 29 30 31
   

     Thống kê website 
 Trực tuyến: 8
 Lượt truy cập: 24714909

 
Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP 28.03.2024 04:40
Lấy Chồng Thi Sĩ
10.01.2009 21:19

Truyện ngắn


Tôi đang đứng giữa gã ba đường, phải quyết định lấy chồng, một trong hai người : Anh Thi Sĩ và anh Business, hai anh đều bằng tuổi, ngang ngửa nhau về " sự nghiệp". Anh Thi Sĩ đang nổi tiếng, thơ anh đăng trên nhiều tờ báo địa phương, còn anh business thì đang thành công trong nghề, nói chính xác hơn anh đang làm chủ một nhà hàng cơm phở nổi tiếng .

Hai anh đều là người tử tế, đàng hoàng, và chẳng hiểu sao hai ngành nghề khác nhau thế, nhưng hai anh lại giống nhau ở một điều là cùng yêu tôi và muốn cưới tôi làm vợ .
Mẹ tôi cứ lo lắng, sợ tôi ế chồng, nay thấy một lúc có hai thằng đòi làm con rể, bà vui mừng cuống cuồng lên, cứ làm như...chính bà đang bị ế chồng. Bà cân nhắc, so sánh hai đứa và giục tôi :
-- Con đã lớn tuổi rồi, sắp thành... gái già rồi, khỏi phải suy nghĩ cho mất công, phí thời gian, cứ lấy ngay anh...Phở cho ấm thân .
Mẹ tôi cứ gọi tắt tên anh bằng chính cái...nghề của anh cho tiện, cho dễ nhớ . Bà nói tiếp :
-- Anh thi sĩ, gàn gàn, dở dở nên ế vợ cho đến bây giờ . Dẹp nó qua một bên đi con .
Tôi cãi :
-- Như thế thì anh Phở cũng gàn gàn dở dở nên đến bây giờ cũng chưa có vợ đấy !
-- Người ta lo làm ăn, lo làm giàu, còn anh thi sĩ thì bận rộn gì ngoài mấy bài thơ vớ vẩn đăng báo ?
Mẹ tôi hứ lên một tiếng, kết luận :
-- Trông người cứ lừng kha lừng khừng, ai mà chịu nổi !
-- Con chịu nổi !
Tôi tự ái giùm anh và bênh vực cho anh. Là một người yêu thơ anh, từng thổn thức vì thơ anh, nay được "thần tượng" yêu lại và muốn cưới làm vợ, tôi hãnh diện lắm, nhưng đắn đo một tí, chỉ vì anh quá nghèo so với anh chủ nhà hàng phở . Sau vài đêm suy nghĩ, tôi quyết định chọn anh thi sĩ, vì tôi không biết làm thơ, lấy anh tôi sẽ có cả một trời thơ cho riêng mình . Và vì tôi có thẻ tự nấu phở để ăn, nên.... khỏi cần lấy anh chủ tiệm phở nữa .
Tôi phải hy sinh, tranh đấu với nội tâm mình và với gia đình, cha mẹ, để chọn anh, tưởng rằng khi nhận được tin anh sẽ mừng vui lắm, nhưng anh thi sĩ chỉ ... lừng khừng :
-- Cưới em thì chắc chắn anh sẽ cưới, nhưng anh ... chưa đủ tiền !
Tôi mơ mộng thề thốt :
-- Em sẽ chờ . Không có gì ngăn cản được con đường tình của em đến với anh đâu!
Anh ngẫm nghĩ, tính toán một lúc rồi nói :
-- Vậy em chờ anh ... mượn tiền nhà băng xem sao .
-- Đợi anh mượn nợ , làm thủ tục cũng lâu lắm, em sẽ bỏ tiền ra, chúng mình sẽ là vợ chồng, tiền của em cũng là của anh .
Lấy được người mình yêu và nể phục thật là hạnh phúc . Những bài thơ tình của anh đăng báo đều được các bà, các cô ưa thích, họ gởi thư đến tòa soạn báo nhờ chuyển đến cho anh . Đọc những lời thư ái mộ đó, tôi càng cảm thấy hãnh diện và hạnh phúc thêm, bất cứ sáng tác mới nào của anh, tôi đều được đọc trước khi đăng báo, trong thơ anh ít nhiều có hình bóng tôi, có ý kiến, tâm tư tôi đóng góp vào .
Mải mê trong hạnh phúc, tôi quên mất anh Phở, anh thất tình tôi, chểnh mảng trong công việc làm ăn, nên hình như phở anh ... kém ngon đi ? Kể cũng tội! giá mà ngoài tài nấu phở, anh cũng biết làm thơ hay nữa thì lý tưởng biết mấy! Tôi thích ăn phở, và yêu thơ mãnh liệt . Nhưng tôi không thể lấy một lúc hai người .
Ít lâu sau, tôi nghe tin anh Phở lấy vợ, chị này chắc có tâm hồn ăn uống chứ làm gì có một tâm hồn mộng mơ như tôi ?
Tôi đi làm, chồng thi sĩ của tôi cũng đi làm, vì thơ anh có hay cách mấy cũng chẳng kiếm ra tiền! Thơ là mộng mà, nên phảy lấy thực nuôi mộng . Khi cuộc sống yên ổn, có tiền trả nợ nhà, nợ xe, có cơm ăn, áo mặc, tâm hồn anh mới thoải mái nghĩ ra thơ .
Ở với anh, tôi mới biết điều đó,tính anh lừng khừng đủ thứ, nhưng sáng sớm, vừa nghe cái alarm reo báo thức, là anh lập tức ngồi nhỏm dậy, nhảy xuống giường, sửa soạn đi làm . Chẳng lừng khừng tí nào cả .
Ngoài 8 tiếng làm việc, anh lại hiện nguyên hình là một nhà thơ ... gàn gàn dở dở như mẹ tôi đã nhận xét .
Cái vòi nước trong bồn tắm bị leak, nước cứ chảy nhỏ giọt cả tuần nay mà anh không hề hay biết, mỗi ngày tôi hứng được mấy thùng nước, thấy nước chảy mà tôi xót cả ruột, tháng này chắc trả bill nước cũng mệt! Tôi nhắc nhở mãi, anh mới chịu vác búa, vác kìm vào phòng tắm, anh hì hục gì trong đó không biết, một lúc lâu sau, anh cầm búa, cầm kìm ra hớn hở ... khoe :
-- Không ... sửa được em ơi, vòi nước vẫn chảy nhỏ giọt . Nhưng nhờ thế mà anh đã làm được bài thơ " Khi em khóc ".
Tôi vào phòng tắm, chẳng những hông sửa được, mà anh còn làm ... hư hỏng thêm, nước chảy nhỏ giọt nhiều hơn, nhanh hơn . Nhưng tôi cũng ... sung sướng, ngạc nhiên và khâm phục hỏi anh :
-- Anh nhìn giọt nước chảy mà tưởng tượng ra giọt nước mắt người yêu ư ?
Anh hớn hở khoe tiếp :
-- Đúng thế, làm thơ thì phải giàu tưởng tượng mà em . Như tuần trước, trong lúc cắt cỏ vào một buổi chiều nắng, trời nóng đến chảy mồ hôi, bụi và rác bay mờ cả mắt, nhưng anh cũng ... kịp tìm được ý cho bào thơ " Gió bụi một cuộc tình" đấy .
Trời ơi! tôi đâu có ngờ những bài thơ tình ướt át của anh ra đời trong những hoàn cảnh thực tế "phũ phàng" như thế!
Những hôm thời tiết giở chứng, âm u và mưa gió, chồng tôi ngồi trong nhà, suy tư, và ghi ghi chép chép được mấy cây thơ (mà tôi tin chắc là hay). Tôi bỗng chạnh lòng ... thương cho anh Phở! chắc càng nhìn mưa rơi, anh càng sốt ruột ... lo nồi phở ế ?!
Thơ của chồng tôi làm ra nhiều quá, không biết để đâu cho hết . Tôi bàn với anh nên in thơ để bán, tôi hào hứng lắm, nếu thơ anh được đi vào ... văn học sử thì tôi cũng ... ngang nhiên được vào theo, vì tôi là vợ của anh mà . Nhà thơ mộng mơ cao ngất trời mây nhưng khi động đến tiền cũng vội vàng ... rơi xuống đất, trở về thực tế :
-- Anh xin em, đừng có ý nghĩ ấy nữa, in thơ là lỗ vốn, em biết chưa ?
-- Em biết rồi, mở một quán nhậu còn hy vọng khách đông, chứ thử mở một quán bán sách, toàn là thơ, truyện thì sẽ chẳng có ma nào đến mua . Nhưng mình vì mục đích văn nghệ, để góp mặt với đời, để mang thơ đến với khách mộ điệu bốn phương . Ai in thơ cũng đều thế cả, chứ có ai sống bằng "nghề" làm thơ đâu .
Tôi hồ hởi nói tiếp:
-- Em đã hỏi nhà in rồi, không tốn bao nhiêu đâu, nếu in càng nhiều thì giá thành mỗi cuốn càng rẻ . Anh đừng lo, mình sẽ tổ chức buổi ra mắt sách, mời tất cả bà con, bạn bè xa gần, ít nhất cũng lấy lại vốn .
Chẳng bao lâu sau, 3000 cuốn thơ tình của chồng tôi ra đời, hai vợ chồng tôi chở sách từ nhà in về chất đầy trong ... phòng ngủ, thương mến và trân trọng chờ ngày ra mắt sách . Thi sĩ chồng tôi xôn xao rạo rực cũng không bằng tôi, ngày nào tôi cũng soi gương ngắm nghía xem mình có "dễ thương", có xứng đáng là vợ của một nhà thơ không ? Tôi đi mua sắm quần áo rộn rịp, làm chồng tôi ngạc nhiên:
-- Cứ làm như em đang sửa soạn đi thi ... hoa hậu ấy!
-- Chúng mình đang sửa soạn ra mắt sách mà!
-- Nhưng ra mắt sách của anh chứ có phải của em đâu!
-- Em là vợ anh . Nhân vật số 2 cũng quan trọng lắm anh à . Em đã chẳng cho anh những nguồn cảm hứng làm thơ đó sao ?
Chồng tôi gật gù:
-- Ừ nhỉ, bằng chứng là những lúc em sai anh sứa cái vòi nước, và cắt cỏ, anh đã viết nên thơ .
Ngày ra mắt sách đã đến, ngoài một số bạn bè thân của hai vợ chồng, tôi còn mời được một đống ... khách nhằng nhịt, mà tôi ... chẳng nhớ tên, chỉ quen biết sơ sơ lúc ... đi chợ, đi chùa v..v.. do tôi moi óc mãi mới nghĩ ra, mới liên lạc xin được số phone, địa chỉ để ... gởi giấy mời một cách ... thống thiết, nên chẳng ai nỡ từ chối cả! Nói tóm lại, không một người quen dù thân dù sơ nào "thoát" khỏi tay tôi trong dịp này .
Bạn bè lần lượt đứng lên giới thiệu anh và ngâm thơ anh, dĩ nhiên họ cũng không quên giới thiệu tôi là vợ của nhà thơ, tôi cảm động qúa!
Các bạn bè anh, phụ giúp anh tổ chức buổi ra mắt sách này, chắc đã nhiều kinh nghiệm, họ kê một cái bàn dài ngay gần cửa ra vào, sách thơ chất đầy trên đó, không người khách nào ... dám ra về tay không cả, ai cũng ... phải dừng lại bàn, cầm cuốn thơ lên ngắm nghía, lật qua lật lại làm như quan tâm lắm . Trong khi vợ chồng tôi đứng đó, mỉm cười liên tục ... mõi cả miệng và chờ đợi họ ... móc túi trả tiền, xong họ xúm vào mở trang bìa ra xin nhà thơ chữ ký, cứ làm như mê thơ anh lắm, trân trọng anh lắm, nhưng biết đâu, chốc nữa về đến nhà, cuốn thơ có chữ ký ấy sẽ bị quăng vào một xó, không bao giờ họ nhớ đến nữa ?
Có những người bạn thân chơi rất đẹp, mua một lúc cả chục cuốn thơ và trả tiền cao hơn giá bán, coi như vừa mua vừa "donate", những người mua lẻ tẻ từng cuốn cũng trả hào phóng như thế, cuốn thơ ghi giá 15 đồng, họ trả luôn 20 đồng . Trời ơi, làm ở nhà hàng, làm nail có tiền "tip" đã đành, làm ... thơ như chồng tôi cũng có tiền "tip" nữa, vậy thơ cũng đồng nghĩa với bán buôn rồi sao ?
Sau buổi ra mắt sách và "cưỡng bức" khách mua thơ, có cả lòng "xót thương" và lòng "hậm hực" vì phải tốn tiền để vác những cuốn thơ có khi chẳng bao giờ thèm đọc - về nhà, thì vợ chồng tôi coi như lấy lại vốn, được "lời" hơn 2000 cuốn sách lù lù trong nhà .
Không thể tổ chức ra mắt sách lần thứ hai trong cùng thành phố này nữa, giá mà thơ ... ăn được thì khách mời còn đến . Trong giây phút ... xao lòng, tôi hiểu ra rằng ... phở còn hấp dẫn hơn thơ, hôm nay ăn rồi, mai đói lại thèm ăn nữa, còn cùng một cuốn thơ, mấy ai đọc lại lần thứ hai ??
Thơ của chồng tôi đăng "rao vặt" trên báo để bán, bao nhiêu khách ái mộ thơ anh, từng viết thư khen anh nức nở thế mà chẳng ai thèm gọi phone hay gửi thư đến order thơ anh cả, chỉ lác đác như vài giọt mưa khan hiếm trong cơn nắng hạn, vài người gởi check đến mua thơ, thì lại có hai cái check ... dổm, đã không có tiền mà lại bị nhà bank phạt mấy đồng, chẳng lẽ viết thư ... cãi nhau, lại tốn thêm mấy chục cent tiền tem . Mà thôi, bớt được cuốn sách nào rộng nhà thêm chút đó, cho nên vợ chồng tôi coi như ... mở rộng tấm lòng ... cho không biếu không, vì ... văn học nghệ thuật .
Ngày tháng trôi qua, tôi không đăng "rao vặt" bán thơ nữa, chỉ tổ tốn tiền quảng cáo cho chủ báo mà thơ vẫn chẳng ai mua, những cuốn thơ bỗng trở thành ... chướng ngại vật trong nhà, vợ chồng tôi đành phải di chuyển chúng xuống garage . Tôi xót xa nhìn những bài thơ trữ tình của chồng tôi nằm một xó, bên cạnh bao thứ lỉnh kỉnh không tên khác để trả căn phòng ngủ về vị trí của nó .
Không còn người bạn nào để tặng thơ nữa, vì họ đều là "nạn nhân" trong hôm ra mắt sách rồi !
Trong lúc thất vọng này, tôi chợt nhớ ra một người, đó là anh Phở, người duy nhất không ... bị mời, chỉ vì tôi ngại ngùng anh còn buồn còn giận tôi, bây giờ tôi tin là anh đã nguôi ngoai, nên tôi muốn đích thân sẽ mang tặng anh một cuốn thơ của chồng tôi .
Tôi bước vào nhà hàng của anh Phở lúc đang đông khách, có một người đàn bà đẹp ngồi trong quầy tính tiền trông ra dáng bà chủ, chị ăn diện lịch sự, sắc sảo, tính tiền với khách xong lại quay ra chỉ huy đám thợ đang bận ríu rít gần đó .
Nhìn đám khách đông đang ăn uống, họ thưởng thức những tô phở nóng hổi, những dĩa cơm thơm ngon của anh làm ra một cách nhiệt tình và yêu thích . Anh Phở không phải tổ chức buổi ra mắt, không phải gởi giấy mời ai cả, không "cưỡng bức" ai cả, khách thích và cần thì tìm đến, ăn xong trả tiền, sòng phẳng và vui vẻ đôi bên .
Còn những tác phẩm tim óc của chồng tôi - của nhà thơ - là những bài thơ nằm lặng lẽ trên một góc báo, không phải ai cầm tờ báo lên cũng đọc, không phải ai cũng muốn bỏ tiền ra mua một cuốn thơ . Sao mà vô lý và buồn đến thế! Lựa lúc bà chủ rảnh, tôi đến gần và để cuốn thơ lên quầy :
-- Thưa chị, chúng tôi là bạn của anh nhà, tôi muốn tặng anh chị cuốn thơ này .
Chị nhìn tôi dịu dàng :
-- Thơ của chị à ?
-- Không, đây là thơ của chồng tôi .
Chị nhìn tên tác giả và nói như reo lên :
-- Đây là nhà thơ mà tôi và chồng tôi đều yêu thích, chúng tôi tuy bận rộn nhưng thỉnh thoảng đọc báo, cứ thấy bài thơ nào của anh ấy là cả hai vợ chồng cùng đọc . Không ngờ hôm nay lại được anh chị tặng cuốn thơ này, cám ơn chị, cho chun g tôi gởi lời thăm nhà thơ và mong anh sáng tác đều để chúng tôi được đọc .
Tôi đã đọc thấy trong lời nói, trong cử chỉ của chị sự chân thành của một người yêu thơ, chị và chồng chị không phải chỉ biết buôn bán với bạc tiền, suốt ngày tính toán lời lỗ như tôi đã nghĩ .
Thì ra ai cũng có hai con người trong một, nhà thơ mộng mơ lãng mạn đến đâu cũng có phía đời thường cơm áo, hay một người sống thực tế đời thường đến đâu cũng có lúc tâm hồn lắng động, mộng mơ . Họ không thể viết thành văn, thành thơ, nhưng biết rung động, chia xẻ với những vần thơ, câu văn, những cảm xúc ấy không thua gì người viết .
Tôi chào chị ra về, lòng hân hoan vui sướng, đây là một cuốn thơ biếu tặng, nhưng tôi đã nhận được cái giá lớn nhất, trân trọng nhất, kể từ hôm ra mắt sách cho đến giờ . 
                                                                      (Thi Phụ)

Nữ sĩ Anh Thơ: Oái ăm đường tình

Nữ sĩ Anh Thơ.

Chuyện tình của các nữ thi sĩ Việt Nam cũng có nhiều điều lạ. Trong đó, trường hợp của nữ thi sĩ Anh Thơ phải gọi là… rất lạ, bởi nó không chỉ là trái ngang, là đau đớn, mà còn đẩy "nạn nhân" vào những tình thế hết sức oái oăm, khiến bà lắm lúc chỉ còn biết ôm đầu mà thở than "Cho hay muôn sự tại trời…".

Theo lời kể của chính nữ thi sĩ Anh Thơ (trong tập hồi ký "Từ bến sông thương") thì người đầu tiên dám đến tận nhà bà để bày tỏ tình cảm của mình là một sinh viên Trường cao đẳng Luật học. Anh chàng này đã bị dội gáo nước lạnh khi bà nội của Anh Thơ từ trong buồng bước ra nói thẳng: "Gia phép nhà tôi không cho phép trai gái tự do gặp nhau. Nếu muốn lấy cháu tôi thì phải về nói với bố mẹ, để bố mẹ có manh mối hẳn hoi, mang lễ đến chạm ngõ cẩn thận, thì mới được thấy mặt cháu tôi". Anh sinh viên xấu hổ ra về, chẳng mảy may khiến nữ thi sĩ tương lai bận lòng, vì trong thâm tâm, bà luôn mơ có người yêu là… thi sĩ.

Rồi bà cũng được một nam thi sĩ để mắt tới. Đó là một tác giả khá nổi tiếng trên thi đàn thời ấy. Trong cuốn hồi ký nhắc tới trên, bà viết tắt tên ông là B. Thoạt đầu, thông qua người anh con ông bác ruột của Anh Thơ, nhà thơ B. đã chủ động gửi những lời tỏ tình nồng thắm tới nữ thi sĩ, người cũng từng được giải thưởng thơ của Tự lực văn đoàn như ông và cũng có những vần thơ hay viết về thôn quê. Cứ vậy, tình cảm hai người được nuôi dưỡng thông qua những lá thư, để rồi một ngày, B. bất ngờ tìm về tận quê của "người trong mộng".

Có thể nói, cái hình thức không thật "bắt mắt" cùng với những cử chỉ sàm sỡ của B. đã khiến Anh Thơ vừa thất vọng vừa hoảng sợ, đặc biệt là khi B. ngồi sát lại bên bà, nói tuột quan điểm: "Tình yêu thì cần gì phải mối lái, cưới xin? Sao em không nghĩ yêu nhau thì theo nhau…". Đất dưới chân Anh Thơ như sụp xuống. Ảo mộng tan tành. Là một con nhà nề nếp gia phong, làm sao bà có thể chấp nhận lối sống buông thả như thế.

Người đàn ông đầu tiên đem đến cho Anh Thơ những giây phút thăng hoa thực sự trong tình yêu chính là thi sĩ Cẩm Văn. Hai người quen nhau tại Nhà xuất bản Nguyễn Du. Bấy giờ Anh Thơ đã là nữ ký giả, còn Cẩm Văn là biên tập viên xuất bản. Cẩm Văn là một người có quan điểm học thuật tiến bộ, và khá tinh tế trong cảm thụ văn chương. Đến với Cẩm Văn, đã có lúc Anh Thơ mãn nguyện thả tâm hồn mình đến với bao bến bờ mơ ước. Thậm chí, thông qua "bà mối" Vân Đài, Cẩm Văn đã thực hiện thành công lễ chạm ngõ.

Ai cũng nghĩ, việc trăm năm của đôi bạn trẻ đã chắc như đinh đóng cột rồi, vậy mà… Theo nữ sĩ Anh Thơ "hồi ức" lại thì sau gần một tháng xa cách nhau, từ Hà Đông, bà đi tàu điện ra Hà Nội. Khi tới cổng NXB Nguyễn Du (ở phố Hàng Đẫy, nơi Cẩm Văn làm việc), bà thấy đèn điện bật sáng hai tầng nhà. Có bóng người thấp thoáng xen lẫn tiếng đàn bà. Đoán có vợ chồng người bạn nào đó đến thăm Cẩm Văn, Anh Thơ cứ thế điềm nhiên bước thẳng lên gác.

Một cảnh tượng bất ngờ khiến bà chết lặng: Cẩm Văn đang ngồi bên một cô gái khoảng 24, 25 tuổi, mắt nhìn khắp lượt con người cô một cách "rất âu yếm". Còn cô gái thì lả lơi dựa sát vào Cẩm Văn. Trong thoáng chốc, bà qụy xuống sàn gác. Và khi tỉnh lại, mặc cho Cẩm Văn và cô gái nọ ra sức thanh minh, rằng cô ta "chỉ đến để hát ca trù" cho Cẩm Văn nghe, Anh Thơ đã bật dậy, vụt bỏ chạy như… ma đuổi. Có lẽ, đến mãi sau này bà vẫn không sao giải thích nổi, tại sao một người có học như Cẩm Văn mà lại "đánh bạn" với ả cô đầu già, thậm chí còn lả lơi, buông cái nhìn mê đắm cô ta, một người mà xét về mọi phương diện đều thua kém Anh Thơ rất nhiều.

Sau khi tan vỡ giấc mộng vàng với Cẩm Văn, Anh Thơ trở nên… khó yêu hơn trước. Bà cũng "cảnh giác" hơn nhiều trước những lời đường mật của cánh mày râu.

Đã có lúc, bà phải thẳng thừng từ chối lời tỏ tình của một người đàn ông bởi người này, oái oăm thay lại chính là… đức lang quân của cô bạn gái thân thiết của bà.

Đã có lúc bà được tổ chức vận động lấy một  tiến sĩ người Đức, bấy giờ đang chiến đấu trong quân ngũ ta. Vì sự nghiệp chung, bà đã đồng ý, song sau đó tổ chức cân nhắc lại và quyết định dừng phương án này. Kết quả là bà bị "lỡ nhịp" với một người con trai đất Việt mà bà thầm yêu trộm nhớ…

Cũng khoảng thời gian trên (giai đoạn kháng chiến chống Pháp) đã có một người đàn ông yêu Anh Thơ đến độ sau khi "bị động lấy vợ" đã "lại tự động xin ly dị vợ" (chữ của Anh Thơ) và trước khi qua đời vì bạo bệnh, ông đã than thở với con gái một người bạn: "Suốt đời chú chỉ yêu mình cô Anh Thơ mà chả được chung sống cùng cô".

Nhà thơ Xuân Diệu (theo hồi ký "Bên dòng chia cắt" của Anh Thơ) cũng từng tính chuyện trăm năm với bà, song rồi cân nhắc trên nhiều phương diện, ông đã viết thư cho Anh Thơ xin được từ bỏ ý định trên "tôi không muốn làm khổ đời chị. Vì chị lấy tôi sẽ không hạnh phúc đâu".

Thật là một sự trớ trêu đối với Anh Thơ: Trong khi Xuân Diệu lo không mang lại hạnh phúc cho bà (ai cũng hiểu ý ông muốn nhắc đến chuyện ông không có khả năng sinh con), thì vì cảm ân nghĩa của bác sĩ Bùi Viên Dinh, bà đã đến với bác sĩ Dinh, kết duyên chồng vợ. Nhưng rồi chính bà lại phải phẫu thuật cắt bỏ dạ con khiến đôi bạn đời phải chịu cảnh trong nhà thiếu tiếng cười con trẻ.

Có thể nói, đường tình duyên của nữ thi sĩ Anh Thơ là vô cùng trắc trở, với những oái oăm khó ai có thể hình dung nổi. Kể ra vậy để thấy nghị lực của bà thật lớn. Không có nghị lực ấy, hẳn bà không thể vượt lên để sáng tạo và cống hiến cho đời những trang thơ, trang văn đằm thắm

Tường Duy _ VNCA số 88


 


Xin đừng lấy chồng thí sĩ

Lấy chồng thi sĩ thật khổ ghê!
Mấy ông thi sĩ rất lè phè
Trái tim thi sĩ luôn rộng mở
Chỉ Cộng tình yêu, chẳng biết Trừ!

Em ơi thi sĩ có lè phè
Nhưng nghĩ cho cùng vẫn... khoẻ re
Dẫu cho cô nào yêu thơ lắm
Yêu thử một lần hết dám mê!

Chị đừng có yêu thi sĩ nha
Ông nào cũng thích đi la cà
Gặp ai cũng muốn “yêu tha thiết”
Thế là phần thiệt chị nhiều nha!

Em ơi thi sĩ thích la cà
Quán cóc, cà phê, mấy ly trà
Còn quán đèn mờ nào dám ghé
(Túi rỗng không tiền dám ghé qua!)

Thấy anh thi sĩ chị đừng... mơ
Suốt ngày bầu rượu với tuí thơ 
Cứ thương cứ nhớ nàng men tửu
Cả ngày ngâm vịnh, với mộng mơ!

Em ơi thi sĩ lúc làm thơ
Rượu đôi ba chén mắt hơi mờ
Nhưng lúc đêm về khi tỉnh giấc
Vẫn cứ làm tròn... Ai không mơ?

Chị nhớ đừng tin thi sĩ thề
Mấy chàng thi sĩ lãng mạn ghê
Hôm qua còn mới nói thương chị lắm
Hôm nay gặp gái đã si mê!

Em ơi thi sĩ cũng hay thề
Toàn trăng với gió lãng mạn ghê
Dẫu biết những lời hoa mỹ thế
Được chỉ đôi phần cũng đã... phê

(khuyết danh)

Đừng Yêu Thi Sĩ Người ơi

Đừng yêu Thi Sĩ ,Người ơi !
Lúc thời lãng mạn lúc thời "tỉnh queo "
Mỗi khi mất "job" đói meo ,
Mượn Thơ đối họa "kiếp Nghèo" chóng quên ,
Ba hồn bảy vía bồng bềnh ,
Ý Thơ bay bổng tưởng lên Cung Hằng ,
Lúc thời Hoa-Bướm tung tăng ,
Lúc sao sầu não ngỡ rằng sắp "die"
Lúc mơ làm một... Thiên Tài ,
Lúc như "té giếng" gọi hoài chẳng thưa ,
Lúc vô thiền định trong chùa ,
Lúc ra Trận mạc thắng thua đủ trò....
Lúc vui với kiếp chèo đò ,
Lúc thương , lúc hận ,hét -hò lắm chiêu.....
Thi Nhân chẳng ít thì nhiều,
Máu "man" có sẳn khó chìu khó ưa ,
Tâm hồn sáng nắng chiều mưa ,
Thuốc Tiên dẫu uống cũng chưa định thần ,
Thi Nhân hoang tưởng bất cần ,
Ai yêu Thi Sĩ tình trần lao đao .....

Ai có hứng thú thì xin mời vô hoạ tiếp bài Thơ này cho vui .....
Bạch Thủy

Lúc yêu lời mật ngọt ngào
Lúc yêu thơ viết trăng sao (cũng) ngại ngùng
Hẹn hò giử vẹn tình chung
Thề non hẹn biển ta cùng có nhau

Đọc thơ lòng thấy xuyến xao
Nghe thơ mình ngỡ đã vào non Tiên
Hồn vui bay bỗng đảo điên
Chẳng màng lời lẻ lạc xuyên người ngoài

Thi sĩ quả thật là tài
Một lời thơ nhỏ hoa cài lên tim
thôi thôi hỏng dám nói thêm
Thi Nhân nỗi máu ...là mềm thân tui ..
Mộc Tiểu Thơ


MTT nói nhỏ cho BT nghe nha...thật ra MTT cũng là một trong những người "MÊ" thi sĩ

Đừng tin Thi Sĩ Người ơi ,
Có-Không phức tạp lúc vơi lúc đầy ,
Thơ không ướp Rượu mà say ,
Vu vơ Vần ghép-ngất ngây Đất Trời ,
Đi Mây về Gió thảnh thơi ,
Không cần "Á Phiện" mà mê tơi Khách Phàm ,
Bỏ bê công việc biếng làm ,
Chỉ lo Thơ thẩn "càm ràm" mặc Ai ....
Lời Thơ mật ngọt bùi Tai ,
Tin rồi chết dở lắm ngày thở than ,
Thi Nhân vẽ chuyện hợp-tan ,
Cốt là nhắc chuyện Thế Gian vô thường ,
Đọc xong đừng ...lội Sông Tương !!!
Mà nên hiểu lý tinh tường thâm sâu .....
Mượn Thơ xây một nhịp Cầu ,
Se duyên Đời -Đạo bạc đầu có nhau ...
Thì Thơ có tội gì đâu ???

Bạch Thủy

Chuyện xưa xa lắm năm nào
Có chàng say net ra vào thi thơ
Ngày đêm thơ post "vu vơ"
Gởi Mây tặng gió đợi chờ thi nhân

Lunch time day off chẳng cần
net o­n 24 thơ mần ngàn câu
upload hình mới đủ màu
Tặng nàng trong mộng hồn xao xuyến hồn

"gởi tặng em ngàn nụ hôn"
"gởi em luôn cả linh hồn thi nhân"


Mộc Tiểu Thơ



ĐỪNG LẤY VỢ LÀM THI SĨ

Sáng nay anh dọn muốn khùng
Cửa nhà hỗn độn chăn mùng tứ tung
Góc cửa một cái chổi cùn
Búa kềm đục đẽo , văng cùng khắp nơi
Thiệt kêu không thấu ông trời
Xin ông ngó xuống, khổ đời quá đi
Có vợ Thi Sĩ làm gì
Cửa nhà nàng ít mấy khi chịu nhìn
Con cái anh ráng một mình
Mong sao con lớn nó binh anh nhờ
Nghe vợ nói cũng ráng chờ
Nhưng con còn nhỏ mắt mờ thấy chi
Mỗi ngày vợ cho ăn mì
Ý nàng tiện lợi cần gì linh tinh
Bày biện chi quá linh đình
Tốn công, tốn nước , mắc rinh dẹp hoài
Nghe nàng giải thích thấy hay
Miễn sao hạnh phúc mỗi ngày yêu nhau
Nghe nàng nói,muốn té nhào
Lại thêm đống rác làm sao dọn nhà
Chưa nói quần áo hôm qua
Cái nằm trên kệ , cái ra ngoài đường
Nhìn nàng thơ viết trên giường
Trề môi cắn bút thấy thương quá chừng
Lấy vợ Thi Sĩ ? Xin đừng!
Kiếp sau xin có mười chân chạy dài

ST

Mơ Chàng Thi sĩ

Em thích tình yêu lãng mạn
Mơ chàng thi sĩ phương xa
Ðêm nằm suy tư tưởng tượng
Khuê phòng em đợi chàng qua

Lòng em ân tình chan chứa
Bao đêm trằn trọc một mình
Trong giấc mơ hoa em gặp
Người thơ phong nhã đa tình

Chàng đến đêm khuya thanh vắng
Miệng cười trăng sáng lung linh
Gió đêm hiu hiu nhẹ thổi
Người thơ ngào ngạt hương tình

Quen nhau từ bao kiếp trước
Nhìn nhau rạo rực trong lòng
Chàng ôm hôn lên mái tóc
Khen em tóc tựa tơ hồng

Xúc cảm da em nổi ốc
Ðúng là người mộng trăm năm
Chàng hôn lên môi lên mặt
Lên tai, lên ngực căng phồng

Em không thể nào chịu nổi
Yêu đi, em van xin chàng
Môi chàng hôn cùng thân thể
Từ đầu cho đến cuối chân

Chỗ nào chàng hôn cũng thế
Thịt da rạo rực rần rần
Chàng ngâm bài thơ ân ái
Gió lay khẽ động khuê phòng

Ðêm thiêng liêng đầy trăng sáng
Môi chàng hôn khắp châu thân
Em ôm chặt chàng thi sĩ
Tuy hai mà một hóa gần

Lai láng suối tiên róc rách
Người thơ mở động ái ân
Đêm khuya hoa viên có bướm
Giai nhân cũng có thi nhân

Lần đầu trong đời hạnh phúc
Mộng liêu trai thật tuyệt vời
Men tình say sưa ngây ngất
Gối chăn tung tóe, rã rời

Ðêm nay dường như động đất!
Chiếc giường cọt kẹt rên than
Địa đàng trở về nguyên thủy
Có em đắm đuối yêu chàng

Rồi chàng ngâm thơ ân ái
Thân em lại thấy căng phồng
Mười hai bài thơ ghi lại 
Kèm theo một tá hoa hồng

Kỷ niệm suốt đời nhớ mãi
Giai nhân hội ngộ thi nhân
Dẫu gặp trong mơ vẫn thấy
Thiên thai ngay dưới trần gian

Tân Văn



 Bản để in  Lưu dạng file  Gửi tin qua email  Thảo luận


Những nội dung khác:




Lên đầu trang

     Tìm kiếm 

     Tin mới nhất 
Nhân dân Pakistan chống Tàu cứu nước: Tấn công tự sát nhằm vào nhóm kỹ sư Trung Quốc, 6 người thiệt mạng
CSBK chứng tỏ tình yêu đối với Nga: đội mưa hiến máu cứu người - Phú Trọng tha thiết mời Putin thăm VN bảo đảm không bị bắt
Bấc Công Diệt Nam Cộng thu hết giang san vào tay BK độc quyền trị quốc bình thiên hạ
CHXHCNVN: Vô địch thế giới sinh viên đại học làm kinh tế: mãi dâm 4 lần được cho học
Ảnh hưởng của Nga đối với phe Trump và đảng Cộng Hoà tại quốc hội làm ngăn chân gói viện trợ vũ khí cho Ukraine để vừa lòng Putin
Nhiều thanh niên Ấn, TQ và VN đang du học, lao động hoặc định cu bị Nga bắt lính đưa ra tiền tuyến
Tưởng niệm cuộc chiến với đại cường TQ anh em môi hở răng lạnh sông liến sông núi liền núi
Tỷ lệ dân số độc thân Việt Nam và Đông Nam Á
Đất nước tiến lên đỉnh cao Mại Dâm chủ nghĩa, hoa hậu, hoa khôi giá cao, hoa hậu thế giới VN cao nhất 200 triệu đồng/phát
Nỗi nhục dân tộc do những công dân gương mẫu CSBV tức CHXHCNVN
Tại săo mất Hoàng Sa oan uống? 50 năm tưởng niệm trong đau buồn
Tọi ác dân tộc: Thái Lan Hải tặc tàn ác do chính phủ khuyến khích
CSVN: Một trong những nước độc tài vi phạm nhân quyền nhất hành tinh
Bắc Cộng diệt Nam cộng thu tóm non sông về phương Bắc
Ngu dân VN từ tin nhãm chủ nghĩa CS đên mê tín dị đoan nhất thế giới!

     Đọc nhiều nhất 
Nỗi nhục dân tộc do những công dân gương mẫu CSBV tức CHXHCNVN [Đã đọc: 801 lần]
Đất nước tiến lên đỉnh cao Mại Dâm chủ nghĩa, hoa hậu, hoa khôi giá cao, hoa hậu thế giới VN cao nhất 200 triệu đồng/phát [Đã đọc: 692 lần]
Tỷ lệ dân số độc thân Việt Nam và Đông Nam Á [Đã đọc: 530 lần]
Tưởng niệm cuộc chiến với đại cường TQ anh em môi hở răng lạnh sông liến sông núi liền núi [Đã đọc: 481 lần]
Nhiều thanh niên Ấn, TQ và VN đang du học, lao động hoặc định cu bị Nga bắt lính đưa ra tiền tuyến [Đã đọc: 176 lần]
Ảnh hưởng của Nga đối với phe Trump và đảng Cộng Hoà tại quốc hội làm ngăn chân gói viện trợ vũ khí cho Ukraine để vừa lòng Putin [Đã đọc: 138 lần]
CHXHCNVN: Vô địch thế giới sinh viên đại học làm kinh tế: mãi dâm 4 lần được cho học [Đã đọc: 77 lần]
CSBK chứng tỏ tình yêu đối với Nga: đội mưa hiến máu cứu người - Phú Trọng tha thiết mời Putin thăm VN bảo đảm không bị bắt [Đã đọc: 69 lần]
Bấc Công Diệt Nam Cộng thu hết giang san vào tay BK độc quyền trị quốc bình thiên hạ [Đã đọc: 62 lần]
Nhân dân Pakistan chống Tàu cứu nước: Tấn công tự sát nhằm vào nhóm kỹ sư Trung Quốc, 6 người thiệt mạng [Đã đọc: 14 lần]

Trang chủ :: Tin tức - Sự kiện :: Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca :: Bản sắc Việt :: Văn hóa - Giải trí :: Khoa học kỹ thuật :: Góc thư giãn :: Web links :: Vietnam News in English :: Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng :: Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP :: Liên hệ

Bản quyền: Vietnamville
Chủ Nhiệm kiêm Chủ Bút: Tân Văn.